Juanma Lillo: “Messi sẽ không còn xuất sắc nữa nếu Kolo Muani ghi bàn ?”
Hãy nhanh tay truy cập cakhia tv để theo dõi và không bỏ lỡ bất kỳ các thông tin tin tức, sự kiện thể thao và trực tiếp bóng đá hôm nay hấp dẫn nhé.
Vì Argentina thắng trên chấm phạt đền nên Lionel Messi chơi tốt hơn Diego Maradona. Thật buồn cười khi con người chúng ta luôn bị đánh lừa bởi ranh giới mỏng manh giữa chiến thắng và thất bại, nhưng sự thật là điều đó luôn xảy ra.
Tôi không nói đến mỗi cá thể cầu thủ, mà là cách chúng ta nhìn nhận họ: hãy hình dung mọi thứ sẽ thay đổi thế nào – không chỉ là một vài lời nói khen ngợi, mà còn là cách giải thích – nếu để Randal Kolo Muani ghi bàn ở những giây chót.
Trong 10 phút thi đấu cuối cùng của trận chung kết, Pháp thắng 2 trận và có 4 cơ hội. Bốn lận nhé! Nói ra không phải là phê phán Argentina, đúng không, nhưng nếu Pháp biến một trong những cơ hội đấy trở thành bàn thắng, thì những nhà phân tích thông minh – những người luôn đặt câu hỏi ‘ tại sao ’ sẽ nói gì?
Cái ‘ lý do ’ nơi đây chắc chắn là tài năng huấn luyện viên của Lionel Scaloni. Một lần nữa, tôi không bao giờ có ý nghĩ hạ thấp ngôi vô địch của Argentina trước bất kỳ ai, nhưng nếu Kolo Muani ghi bàn thế thì câu hỏi về tài năng huấn luyện viên của Scaloni sẽ được lý giải, phân tích thế nào nhỉ?
Ý tôi là đang nói đến những người ở trước một tờ giấy trắng đang sắp sửa viết rằng: “Thưa các bạn, tôi sẽ cắt nghĩa ‘ tại sao ’. Sở dĩ có chuyện này là vì thế nọ, thế kia, . .. ”
Đặt câu hỏi ‘ tại sao ’ cũng tương tự như chơi trò đùa con trườn: mỗi người trong bọn mọi như thế hết. Bạn và tôi cùng có sự ngây thơ của chính mình, cùng nếu trận bóng chấm dứt, tôi có thể đặt ra bất kỳ câu hỏi ‘ tại sao ’ như thế nào nhằm giải thích đầy đủ điều đã xẩy ra.
Argentina cũng mở ra 2 cơ hội ở loạt sút penalty, thuộc về Lautaro Martinez. Nhưng không phải những nhà phân tích lỗi lạc ấy chỉ nói đến một tuyển Pháp kiên cường, một tuyển Pháp kiên cường dưới mọi sức ép, phòng thủ vững chắc, một đội bóng ngoan cường đến tận giây phút sau cùng của trận chiến? Vậy nếu Argentina khai thác được 2 cơ hội kia thì thế nào, vậy những nhà phân tích của chúng ta sẽ nói sao?
Chúng ta đã nắm được quy luật của những sự tán dương và ca ngợi. Nếu thắng, bạn hay, nếu thua, bạn dở. Vấn đề là tất cả điều đã được đưa ra chỉ dựa trên kết quả.
Cũng giống như ‘ bài học ’ vậy, con người đã gán ghép cho nhau rất nhiều hàm ý trong mọi khía cạnh của cuộc sống. Và điều ấy hoàn toàn vô ích! Giống như câu tục ngữ “Mua xổ số sau khi đã trúng”.
Vậy nếu Kolo Muani ghi bàn, Messi sẽ không phải là Ronaldo? Bất kể mọi thứ chàng trai trẻ này đã làm được trong bóng đá! Tại sao cậu ấy cứ cần thiết phải vô địch World Cup mới được ai đấy tặng cậu một tấm bằng đại học? Vì “Đấy là thứ duy nhất cậu vẫn đang thiếu gì”, “À, thế thì cậu vẫn chưa thể có được thứ thế này, cái nọ” – thôi đi các cô chú à!
Với toàn bộ những điều đã làm và đạt được trên sân bóng, tại sao Messi phải nhờ đến loạt sút penalty đấy hay là cần có tài năng ngăn thua của Emi Martinez?
Bằng một cách nào đấy, chúng ta đã xác định rằng World Cup với trị giá quốc tế của Messi trở thành thước đo đẳng cấp của một cầu thủ. Messi đã có gì trước khi vô địch World Cup đấy hả? Chà, đây là những thứ phi thường, chói lọi! Nhưng chính bởi vì Maradona đã làm nên nó năm 1986, vì vậy đặt thêm một tiêu chí nữa. .. OK, còn điều thật quan trọng phải là vì Napoli và cả cách ông đã đưa đội bóng này trở thành những nhà vô địch nữa.
Thú thật, sau buổi nói chuyện đầu tiên, tôi được các HLV ở rất nhiều đội tuyển quốc gia quan tâm. Khúc côn cầu, NFL, các đội bóng rổ châu Âu rồi cả Hoa Kỳ. Thông qua những người bạn của tôi, họ nói rằng họ muốn sang Qatar sớm hơn nói chuyện với tôi vì họ không thể nào chờ đợi thêm được nữa. Nghe kinh khủng lắm!
Nhưng thứ duy nhất tôi làm ngay sau buổi trả lời phỏng vấn ấy chỉ là thừa nhận, bởi tôi không thể nào có câu trả lời thoả đáng về những câu hỏi tại sao.
Thứ duy nhất tôi có thể khẳng định chỉ là tôi không biết. Sự thật duy nhất của tôi là những câu hỏi tôi có. Tôi không có bất cứ câu trả lời nào khác, vì có lẽ chỉ cần 20 phút, tôi sẽ nói ra điều trái ngược về cảm xúc của mình khi này. Và đây là những suy nghĩ của tôi.
Đây là một kì World Cup của những cảm xúc khi tất thảy đã không giống như trước. Hoàn cảnh và tỉ số liên tục chi phối hành động và ý nghĩ, chiến thắng hoặc thất bại – thật hiển nhiên rồi – nhưng nếu phải đưa ra một thí dụ cụ thể, thì đấy mới là kì World Cup này.
Màn thể hiện của tuyển Pháp tại trận chung kết thật kỳ lạ. Vì dường như họ đã đánh rơi bản thân rồi, như thể họ phải bị đẩy vào đường cùng mới được hồi sinh.
Ngay cả khi đã cầm hoà 2-2, với trạng thái sung sức tinh thần đã trở lại, bạn tưởng như tuyển Pháp sẽ tiến vào hiệp phụ và đánh bại Argentina, sẽ dồn ép đối phương đến tột cùng. Nhưng hoá ra, không phải thế. Một lần nữa, Pháp bị dẫn bàn và phải tìm kiếm đường trở lại. Đó là một thứ hết sức bình thường, vô cùng đơn giản, đối với bóng đá hiện đại.
Khả năng của Mbappe là không hạn chế. Bất kể là gì đi nữa cậu cũng đều muốn có được mục đích cuối cùng. Nếu muốn chuyền bóng qua mặt sáu người, cậu cũng có thể làm được. Mbappe là một cầu thủ tuyệt vời. Bạn có hỏi bởi vì tại sao không? Tôi có thể trả lời tất cả các bạn nếu đó không phải là tất cả những điều cậu ấy làm với hai lần chạm bóng. Cậu ấy muốn chạm bóng mấy lần mỗi khi có bóng cũng được, bởi vì sau mỗi lần chạm, sức mạnh siêu phàm được toả ra.
Còn với Messi, càng chạy ít hơn, cậu ấy ngày càng nguy hiểm. Cứ mỗi khi có bóng, cậu ấy sẽ đưa ra một đường kiến tạo tuyệt vời để dành tặng Angel Di Maria, hoặc một cú chọt khe hoàn hảo để dành tặng tiền đạo trước mặt. Messi rực cháy cả bầu trời tối. Và nếu có vấn đề nào đấy, cậu ấy sẽ tự mình giải quyết. Messi làm điều ấy với một đường bóng, còn bây giờ nếu muốn làm một pha chạm bóng, cậu ấy sẽ làm được.
Chúng ta cũng đã nói đến rằng bóng đá tiếp theo sẽ được xây dựng bằng khuôn khổ của họ – bóng đá cần khán giả hơn là người xem, VAR hay các con số thống kê của nó – rất khó khăn nếu hình dung một cầu thủ bóng đá sẽ có thể phá vỡ khuôn mẫu ấy thế nào trong tương lai.